Tôi không cô đơn

Một mình không có nghĩa là cô đơn, hạnh phúc không có nghĩa là bạn phải có một ai đó ở bên cạnh. Đừng để nỗi ám ảnh về cô đơn làm giới hạn niềm vui và hạnh phúc của chính mình.

Có lẽ tôi sẽ muốn có một ai đó bên để lắng nghe những giãi bày khi bản thân mình chẳng thực sự ổn.
Có lẽ tôi sẽ mong chờ một cuộc hẹn mỗi cuối tuần, một lời chúc ngủ ngon, một lời chào mỗi sáng khi ngày mới vừa lên.
Một trong những bất hạnh lớn nhất của đời người, đó là không tìm ra được một đối tượng có thể chia sẻ và cảm thông với mình trong bất cứ lúc nào, về những điều thầm kín hay cả những cảm xúc vui buồn. Trạng thái chơi vơi như bị tách biệt ấy gọi là nỗi cô đơn.
Nhưng còn bất hạnh hơn gấp bội khi ta đã tự làm khó mình bằng cách tự xây cho mình một bức tường ngăn cách, mà phải một người bản lĩnh và thiện chí lắm mới có thể trèo qua nổi bức tường kiên cố ấy.
Chắc hẳn bạn cũng không dám khẳng định bản thân đã trải qua nhiều tổn thương, vì hơn hết trên thế giới này có nhiều người đã và đang trải qua những tổn thương sâu sắc hơn ta rất rất nhiều. Nhưng liệu rằng ta đã tru rèn cho mình bản lĩnh kiên cường, ý chí sắt đá , tinh thần mạnh mẽ và dám đương đầu với những khó khăn sau những tổn thương đó hay chưa?
Vậy mà, đã vội xây cho mình những bức tường kiên cố, để ngăn cách mình với những thứ xung quanh, chẳng dễ dàng tin tưởng hay chấp nhận một người mà ta chưa nhìn thấy hết sự chân tình của họ.
Thật nghịch lý, trong khi ta luôn tìm cách sống tách biệt với mọi người hay không bao giờ tạo cơ hội để mọi người tiếp cận mình, nhưng ta lại luôn than vãn sao không ai chịu thấu hiểu hay thân thiết với mình.
Không hiểu nỗi cô đơn, không hiểu nổi lòng mình. Để rồi khi người ấy không còn bên cạnh ta nữa, chỉ còn xót lại những khoảng trống chẳng thể lấp nổi trong lòng. Làm sao để gượng dậy?
Tôi đã là một người như thế, một người chỉ biết sống trong bức tường ngăn cách, một người luôn hoài nghi những thứ hiện diện bên cạnh mình. Để bảo vệ mình khỏi những tổn thương không đáng có, có như vậy bản thân mới không bị tổn thương. Như vậy mới thật sự là tốt.
Haizzzz, tốt thì chẳng thấy ở đâu, bản thân thì cô đơn chẳng chịt. Chẳng khác gì một con nhím xù lông cứ gồng mình lên để đối diện với tất cả. Rồi ai sẽ hiểu ta đây khi ta vẫn còn quá nâng niu bảo vệ cái tôi của mình, nhất là ta vẫn chưa sẵn lòng để hiểu kẻ khác?
Thì ra, muốn người khác đến với mình thì phải mở rộng dung lượng trái tim ra để có chỗ cho họ tham dự vào. Dù ta rất cố gắng yêu thương cho thật lòng, nhưng nếu ta vẫn khư khư giữ nguyên thái độ của mình, vẫn không sẵn lòng chia sẻ và nhiệt tình nâng đỡ, vẫn dễ bị tự ái tổn thương thì ta vẫn chưa phá vỡ được những bức tường kiên cố ích kỷ của mình.
Người biết sống một mình,
Một mình không có nghĩa là cô đơn, hạnh phúc không có nghĩa là bạn phải có một ai đó ở bên cạnh.
Tôi đã học được cách làm tốt mọi thứ khi có người ở bên, tôi cũng đã học được cách làm tốt hơn như thế mỗi ngày khi người đã rời đi.
Tắt những bản nhạc buồn, thôi nghĩ về những kỉ niệm trong quá khứ. Bắt đầu vẽ nên kế hoạch ❝người biết sống một mình❞
Tôi đã từng trốn tránh, có lẽ bạn sẽ nghĩ trốn tránh chẳng phải là cách hay để giải quyết vấn đề, nhưng trốn tránh khiến bản thân thoải mái hơn thì cũng đáng thử một lần. Không phải một thành phố khác, nhưng đã là một công việc khác, một nơi ở khác, tóc đã cắt ngắn đi, nói ít hơn, phong cách cũng đã đổi thay, và trái tim cũng không còn hướng tới một người.
Hai năm, là một khoảng thời gian đủ dài để trở thành một con người vững chãi bằng cách tập đối diện với sự cô đơn của mình. Để thấu hiểu nó như thế nào và thực sự muốn gì. Và rồi, để sự cô đơn mang lại cho ta cơ hội quý giá để tìm hiểu về chính mình. Bởi khi ngồi đối diện mãi với chính mình bằng tâm trạng bình thản và thái độ khám phá, thế nào ta cũng tìm thấy sự thật sâu xa về con người của mình.
Rồi trở lại với cuộc đời bằng sự hân hoan chào đón, bằng tấm lòng rộng mở, tình yêu thương, sự bao dung và những rung cảm vốn có của mình.
Thì ra, hạnh phúc không chỉ đến từ một người,
Thì ra, bản thân đã tốt hơn rất rất nhiều.
Trong một ngàn người, thể nào cũng tìm được một người.

Có lẽ tôi sẽ muốn có một ai đó bên để lắng nghe những giãi bày khi bản thân mình chẳng thực sự ổn.
Có lẽ tôi sẽ mong chờ một cuộc hẹn mỗi cuối tuần, một lời chúc ngủ ngon, một lời chào mỗi sáng khi ngày mới vừa lên.
Một trong những bất hạnh lớn nhất của đời người, đó là không tìm ra được một đối tượng có thể chia sẻ và cảm thông với mình trong bất cứ lúc nào, về những điều thầm kín hay cả những cảm xúc vui buồn. Trạng thái chơi vơi như bị tách biệt ấy gọi là nỗi cô đơn.
Nhưng còn bất hạnh hơn gấp bội khi ta đã tự làm khó mình bằng cách tự xây cho mình một bức tường ngăn cách, mà phải một người bản lĩnh và thiện chí lắm mới có thể trèo qua nổi bức tường kiên cố ấy.
Chắc hẳn bạn cũng không dám khẳng định bản thân đã trải qua nhiều tổn thương, vì hơn hết trên thế giới này có nhiều người đã và đang trải qua những tổn thương sâu sắc hơn ta rất rất nhiều. Nhưng liệu rằng ta đã tru rèn cho mình bản lĩnh kiên cường, ý chí sắt đá , tinh thần mạnh mẽ và dám đương đầu với những khó khăn sau những tổn thương đó hay chưa?
Vậy mà, đã vội xây cho mình những bức tường kiên cố, để ngăn cách mình với những thứ xung quanh, chẳng dễ dàng tin tưởng hay chấp nhận một người mà ta chưa nhìn thấy hết sự chân tình của họ.
Thật nghịch lý, trong khi ta luôn tìm cách sống tách biệt với mọi người hay không bao giờ tạo cơ hội để mọi người tiếp cận mình, nhưng ta lại luôn than vãn sao không ai chịu thấu hiểu hay thân thiết với mình.
Không hiểu nỗi cô đơn, không hiểu nổi lòng mình. Để rồi khi người ấy không còn bên cạnh ta nữa, chỉ còn xót lại những khoảng trống chẳng thể lấp nổi trong lòng. Làm sao để gượng dậy?
Tôi đã là một người như thế, một người chỉ biết sống trong bức tường ngăn cách, một người luôn hoài nghi những thứ hiện diện bên cạnh mình. Để bảo vệ mình khỏi những tổn thương không đáng có, có như vậy bản thân mới không bị tổn thương. Như vậy mới thật sự là tốt.
Haizzzz, tốt thì chẳng thấy ở đâu, bản thân thì cô đơn chẳng chịt. Chẳng khác gì một con nhím xù lông cứ gồng mình lên để đối diện với tất cả. Rồi ai sẽ hiểu ta đây khi ta vẫn còn quá nâng niu bảo vệ cái tôi của mình, nhất là ta vẫn chưa sẵn lòng để hiểu kẻ khác?
Thì ra, muốn người khác đến với mình thì phải mở rộng dung lượng trái tim ra để có chỗ cho họ tham dự vào. Dù ta rất cố gắng yêu thương cho thật lòng, nhưng nếu ta vẫn khư khư giữ nguyên thái độ của mình, vẫn không sẵn lòng chia sẻ và nhiệt tình nâng đỡ, vẫn dễ bị tự ái tổn thương thì ta vẫn chưa phá vỡ được những bức tường kiên cố ích kỷ của mình.
Người biết sống một mình,
Một mình không có nghĩa là cô đơn, hạnh phúc không có nghĩa là bạn phải có một ai đó ở bên cạnh.
Tôi đã học được cách làm tốt mọi thứ khi có người ở bên, tôi cũng đã học được cách làm tốt hơn như thế mỗi ngày khi người đã rời đi.
Tắt những bản nhạc buồn, thôi nghĩ về những kỉ niệm trong quá khứ. Bắt đầu vẽ nên kế hoạch ❝người biết sống một mình❞
Tôi đã từng trốn tránh, có lẽ bạn sẽ nghĩ trốn tránh chẳng phải là cách hay để giải quyết vấn đề, nhưng trốn tránh khiến bản thân thoải mái hơn thì cũng đáng thử một lần. Không phải một thành phố khác, nhưng đã là một công việc khác, một nơi ở khác, tóc đã cắt ngắn đi, nói ít hơn, phong cách cũng đã đổi thay, và trái tim cũng không còn hướng tới một người.
Hai năm, là một khoảng thời gian đủ dài để trở thành một con người vững chãi bằng cách tập đối diện với sự cô đơn của mình. Để thấu hiểu nó như thế nào và thực sự muốn gì. Và rồi, để sự cô đơn mang lại cho ta cơ hội quý giá để tìm hiểu về chính mình. Bởi khi ngồi đối diện mãi với chính mình bằng tâm trạng bình thản và thái độ khám phá, thế nào ta cũng tìm thấy sự thật sâu xa về con người của mình.
Rồi trở lại với cuộc đời bằng sự hân hoan chào đón, bằng tấm lòng rộng mở, tình yêu thương, sự bao dung và những rung cảm vốn có của mình.
Thì ra, hạnh phúc không chỉ đến từ một người,
Thì ra, bản thân đã tốt hơn rất rất nhiều.
Trong một ngàn người, thể nào cũng tìm được một người.
-
Sau hôm nay, đừng khóc vì anh ta nữa!
July 03, 2024 -
Book review: "Tuổi trẻ đáng giá bao nhiêu"
July 03, 2024 -
Rồi "tuổi trẻ" sẽ trôi về đâu ?
July 02, 2024
Bài viết Phổ biến
Chở nỗi nhớ về đâu ?
(11571 lượt xem)
Lắng Đọng Trong Cơn Mưa – Tâm Tình Từ Đà Lạt
(21573 lượt xem)
Có một sự thật ...
(18854 lượt xem)
Thương gửi cô gái của em!
(16802 lượt xem)
Câu Chuyện Về Chú Ốc Sên Xanh Lá
(8074 lượt xem)
Đối tác - Bạn hữu