Những ngày không quên!

Hàng cây, chiếc lá, chuyến đò ngang ... đều có thể trở thành một bài ca đi vào dĩ vãng. Chúng ta cũng vậy, mặc cao sang nghèo hèn đều có thể gây thương nhớ vô tận với một người.

Những thứ đã cũ thường không nỡ để vứt đi, đặc biệt là đối với phụ nữ: 1 lọ kem đánh răng sắp hết cũng cố bóp lấy chút kem ít ỏi còn xót lại, bó hoa khô ở góc phòng cũng chẳng nỡ vứt đi...
Mùa hè năm nay mẹ ghé nơi tôi đang sống, sắp xếp lại đồ đạc trong nhà, đem bọc hết tất cả thú bông mà tôi thường để trên giường, chỉ để lại 1 con tôi hay ôm khi ngủ. Điều mà tôi chưa từng làm trong 5-6 năm trở lại đây.
Cứ ngỡ sẽ cảm thấy hụt hẫng, nhưng hóa ra lại chẳng có gì khác biệt. Thế giới rộng bao la, nhưng diện tích lòng mình thì có hạn, chỉ có chỗ duy nhất cho một người. Cuộc sống lại cần thêm nhiều cuộc cách mạng, mang đến cho bản thân mỗi người một phiên bản tốt hơn.
Ai dám chắc sẽ yêu mãi môt người của thuở bé?
Một nơi ở khác đi, một công việc không lặp lại, môi trường sống có nhiều đổi thay ... là vô tình lại cần một người đồng hành mang tố chất khác. Dừng lại hay bước tiếp nhiều lúc lý trí cũng không tài nào lý giải nổi. Rõ ràng là tổn thương, nhưng bản thân cứ cố chấp nhận lấy.
Khoảng cách từ trái tim tới trái tim không đo lường được bằng đơn vị vật lý, nên hà tất gì một bài toàn giải sai bạn cứ mãi bận lòng?
Ngày hôm nay, ta thả trôi lòng mình
Là ngày mai mất cả thanh xuân để đầy lấp lại!

Những thứ đã cũ thường không nỡ để vứt đi, đặc biệt là đối với phụ nữ: 1 lọ kem đánh răng sắp hết cũng cố bóp lấy chút kem ít ỏi còn xót lại, bó hoa khô ở góc phòng cũng chẳng nỡ vứt đi...
Mùa hè năm nay mẹ ghé nơi tôi đang sống, sắp xếp lại đồ đạc trong nhà, đem bọc hết tất cả thú bông mà tôi thường để trên giường, chỉ để lại 1 con tôi hay ôm khi ngủ. Điều mà tôi chưa từng làm trong 5-6 năm trở lại đây.
Cứ ngỡ sẽ cảm thấy hụt hẫng, nhưng hóa ra lại chẳng có gì khác biệt. Thế giới rộng bao la, nhưng diện tích lòng mình thì có hạn, chỉ có chỗ duy nhất cho một người. Cuộc sống lại cần thêm nhiều cuộc cách mạng, mang đến cho bản thân mỗi người một phiên bản tốt hơn.
Ai dám chắc sẽ yêu mãi môt người của thuở bé?
Một nơi ở khác đi, một công việc không lặp lại, môi trường sống có nhiều đổi thay ... là vô tình lại cần một người đồng hành mang tố chất khác. Dừng lại hay bước tiếp nhiều lúc lý trí cũng không tài nào lý giải nổi. Rõ ràng là tổn thương, nhưng bản thân cứ cố chấp nhận lấy.
Khoảng cách từ trái tim tới trái tim không đo lường được bằng đơn vị vật lý, nên hà tất gì một bài toàn giải sai bạn cứ mãi bận lòng?
Ngày hôm nay, ta thả trôi lòng mình
Là ngày mai mất cả thanh xuân để đầy lấp lại!
-
Suy Tư Về Cuộc Sống Của Ốc Bưu Vàng
July 02, 2024 -
Đà Lạt Mưa – Chỉ Muốn Ngủ Nhưng Lại Không Thể Ngủ
September 04, 2024 -
Bởi vì anh - là người em muốn yêu!
July 03, 2024
Bài viết Phổ biến
Câu Chuyện Về Chú Ốc Sên Xanh Lá
(8074 lượt xem)
Bức thư tình thứ hai !
(12490 lượt xem)
Hạnh phúc nơi đâu?
(12577 lượt xem)
Book Review: "Bước chậm lai giữa thế gian vội vã"
(5257 lượt xem)
Cuối cùng thì mãi mãi là bao xa?
(14866 lượt xem)
Đối tác - Bạn hữu